Có miền đất mây che đầu núi
Sông chở phù sa đọng lại những cù lao
Có miền đất lúa vàng đồng trĩu hạt
Bên những dòng kinh, mơ ước thắm lên mầm!
An Giang ơi, bao mùa xưa khói lửa
Đá bạc màu vôi hóa lá chắn anh hùng
Đất cháy đâm chồi, núi xanh màu núi
Đất dang tay làm ba ngã sông xanh
An Giang ơi, cánh hạt trong sương sớm
Vó ngựa còn đây lộc cộc dấu xe hằn
Đi trăm nẻo chỉ nhớ về xứ núi
Soi bóng dòng sông, rực rỡ những hoa đời!
LÊ QUANG TRẠNG
Nguồn: Tạp chí VHNT số 549, tháng 10-2023