Tháng Bảy về…

Nguồn: vietnamnet.vn

 

Tháng Bảy chào đón ta bằng một ngày nắng như chưa bao giờ nắng như thế. Dường như mùa hạ vẫn đang còn luyến lưu và chưa muốn rời đi. Ta khẽ hạ tờ lịch ngày cuối cùng tháng Sáu để lộ ngày đầu tiên của tháng Bảy. Thốt nhiên lúc đó lòng ta dâng lên niềm cảm xúc khó tả thành lời. Cảm giác một chút gì đó bâng khuâng, một chút xao xuyến khi tháng Bảy hiện hữu với nhiều kí ức thân thương.

Tháng Bảy về, lũ ve sầu không còn ra rả như độ đầu hè. Phượng, bằng lăng hết mùa nhiệt huyết, sót lại vài bông nở muộn với màu sắc nhạt dần, mong manh. Chỉ có nắng vẫn vàng, vẫn lấp lánh trên từng tán lá, trên những cung đường ngược xuôi và những mái ngói đỏ au. Nắng hong khô vạn vật. Nắng lặn vào trái vải, trái nhãn đong đếm vị ngọt dịu mát thanh. Nắng đậu trên chiếc nón lá mẹ chèo xuồng giữa miệt vườn hoa trái. Và nắng theo chân bầy trẻ thơ ra triền đê thả diều, chăn trâu, cắt cỏ…

Tháng Bảy về, lúa đã gặt xong, đường làng bồng bềnh đầy hương thơm rơm rạ. Ta dong xe đi ngang con đường, rơm rạ níu giữ vòng xe thật chậm như muốn ta tận hưởng thêm vị của đồng quê, của mùa gặt với bao nhiêu vất vả khổ cực. Ta lại thương một hình bóng nhỏ xíu thuở lên tám, lên chín chân trần lội ruộng đi mót thóc sau vụ gặt. Vừa mót thóc lại vừa đèo bòng bên hông chiếc giỏ tre be bé để khi gặp chú cua đồng thì nhón lấy mang về cho mẹ nấu canh. Những ruộng lúa trũng ngập nước, chân đạp vào cồi rạ có khi rớm máu nhưng chẳng bao giờ ta dám than phiền. Thóc mót đủ các loại nên khi nấu cơm tạo thành một mùi hương đặc biệt. Ta vừa nhẩn nha hạt cơm vừa thử tài đoán từng loại giống lúa. Hình như là giống lúa Khang Dân vì hạt hơi cưng cứng. Giống lúa Tạp Giao thường mềm, hạt dài trắng trong. Tám Điện Biên lại mang một hương thơm đặc biệt…

Tháng Bảy về, lẩn quất bên ta hương trầm thoang thoảng, Tổ quốc ghi công, thế hệ mai sau cùng nhau tới nghĩa trang thắp nén hương cho ông cha đã khuất. Ta được sinh ra trong thời bình, được hưởng bầu trời tự do là nhờ thế hệ cha ông anh dũng hi sinh cứu nước. Và tháng Bảy, có ngày Thương binh liệt sĩ để nhắc nhớ ta cũng như thế hệ trẻ mãi một lòng biết ơn ông cha sâu sắc.  Ta rưng rưng khi xem lại những thước phim hào hùng, nghe câu chuyện từ các “nhân vật sống” kể lại trong dịp kỷ niệm 27/7. Có lẽ phút giây mà không chỉ riêng ta mà hàng triệu triệu trái tim mang dòng máu Lạc Hồng rưng rưng đó chính là phút giây những người đồng đội gặp lại nhau, trao cho nhau cái ôm thật chặt, hẹn ngày tái ngộ….

Tháng Bảy về không thể không nhớ tới mùa Vu Lan. Mùa Vu Lan luôn gợi trong ta những khoảng lặng, nhắc nhớ bổn phận làm con báo hiếu đấng sinh thành. Ta hạnh phúc khi mỗi tháng Bảy về được cài lên ngực mình bông hồng đỏ thắm và cũng sẻ chia cho những ai mất mẹ với đóa hoa trắng ngần. Ta nhớ những lời Đức Phật từng dạy: “Tâm hiếu là tâm Phật, đạo hiếu là đạo Phật”. Cha mẹ cả một cuộc đời vất vả vì con. Ta luôn ghi nhớ chữ HIẾU vuông tròn, ghi nhớ cha mẹ đã có công sinh thành dưỡng dục. Mùa Vu Lan cũng giúp ta nhận ra, chiêm nghiệm về cuộc đời, không chỉ riêng mùa Vu Lan mà tất cả những ngày khác trong năm, phải luôn ghi nhớ, biết ơn mẹ cha…

Tháng Bảy về mang cho ta nhiều cảm xúc thật đẹp, nhiều ý niệm sáng trong. Với ta, tháng Bảy luôn là một tháng nhiều kỉ niệm để bản thân nhìn vào mà soi chiếu để mai này thời gian có trôi đi bao nhiêu, khi nhìn lại, ta vẫn nhớ vì đã có những phút giây đáng tự hào… Đó cũng chính là hành trang vững bước giúp ta đi tới tương lai…

 

MAI THỊ TRÚC

Nguồn: Tạp chí VHNT số 576, tháng 7-2024

;