Chiều qua hồ Kẻ Gỗ

Chập chùng núi, chập chùng mây
Về qua Kẻ Gỗ mưa bay trắng ngàn
Rừng sang thu lá rụng vàng
Hồ xanh mắt ngọc. Chiều tàn trên nương

Bỗng nghe xao xuyến nhớ thương
Người đi đắp đập chặn nguồn ngăn sông!
Cho đồng lúa trổ vàng bông
Ngô khoai biêng biếc bên dòng kênh xanh

Em về Kẻ Gỗ cùng anh
Nén hương với tấm lòng thành tri ân
Chiều nay bỗng chạnh bâng khuâng
Người xưa đâu tiếc tuổi xuân cho đời

Mình về Kẻ Gỗ em ơi!
Còn nghe trống giục. Ai cười gọi nhau…

 

ĐẶNG HOÀNG THÁM

Nguồn: Tạp chí VHNT số 549, tháng 10-2023

;