Mùa thu bao giờ cũng mang đến một cảm giác thật mát mẻ trong lành. Không gian bốn bề thoáng đãng nên thơ, sự hiền hòa của thời tiết làm cho cỏ cây hoa lá cũng như chìm vào giấc xanh non yên bình sau những ngày dài oi bức của mùa hè.
Ở vùng thôn quê thì càng cảm nhận rõ ràng hơn. Thu đến là những làn gió nhẹ thì thầm qua ngõ, những tia nắng mịn mềm trải vàng trên con đường quen thuộc. Trong vườn chùm trái chín đong đưa hương thơm lan tỏa. Bầy chim bay về ríu rít khúc tình ca.
Tôi yêu mùa thu không chỉ vì chút bâng khuâng lãng mạn, mà là mùa của niềm tin đang dệt trong lòng. Dây bí dây bầu nhờ cơn mưa mà tươi tốt ra hoa kết trái nhờ bàn tay mẹ dưỡng chăm.
Đi dưới những con đường nghiêng nghiêng bóng mát hàng cây, bỗng thấy yêu hơn miền quê ta đang sinh sống. Kia bờ tre già lặng thầm cùng năm tháng, mỗi khi có cơn gió thổi qua lại cất tiếng lao xao. Tiếng gà cất lên vang vọng cả góc quê, thật gần gũi thân thương, dạt dào tình xứ sở. Nơi bình dị đơn sơ mà vẫn ươm mầm cho từng ước mơ cất cánh hướng đến tương lai.
Mùa thu về bất chợt những cơn mưa, cho bụi mồng tơi sau nhà dây leo quấn quýt. Những chùm trái tím làm đám con nít vây quanh mà hái, bao nụ cười hồn nhiên lẫn với cuộc vui. Bông súng dưới ao cũng nở thật xinh, con chuồn kim sớm chiều lượn vờn soi bóng. Miền quê hiền hòa bao năm vẫn vậy, đất là mạch nguồn nuôi dưỡng những mầm xanh. Bàn tay người cực nhọc chẳng thở than, bởi trót nợ nần với nơi mà mình cả cuộc đời thương yêu gắn bó. Dẫu nước mặn phèn chua cũng chẳng đổi thay lòng.
Mùa thu về vườn nhãn lại chín thơm, cây ổi cũng đong đưa chùm quả ngọt. Trước sân nhà cành bưởi đang rộ mùa hoa trắng, làn hương đưa làm xao xuyến tâm hồn. Mẹ nói với cha “thu là vụ gieo trồng” nên những giọt mồ hôi cứ ướt đầm trên áo, luôn đi sớm về muộn, bộn bề trên rẫy. Dưa, cà, khoai đậu… như đang đợi chờ ngày để khoe mới màu xanh. Cha cuốc dòng, bắt liếp hàng lối thẳng ngay, mẹ theo sau mà gieo mầm mơ ước. Ngày nắng lên trải vàng trên lá, như gửi gắm vào từng sự sống sinh sôi.
Mùa thu về từ phía bến sông quê, những con sóng lăn tăn hôn lên bờ bãi. Như khúc ru êm yên bình sâu lắng, chuyến đò ngang trải sắc hoàng hôn. Điên điển đôi bờ cũng vàng rực sắc hoa, nét đẹp dịu dàng của miền thôn dã cũng nên thơ như một bức tranh. Đưa mắt ngắm nhìn rồi lại nhớ mấy thu qua, xuồng nhỏ thong dong xuôi theo dòng nước, ngắt chùm điên điển đựng đầy chiếc nón, bưng lên khoe với cả trời chiều. Tuổi ngây thơ vậy đó mà thật là vui, chẳng vướng bận hay lo âu gì cả. Nhưng thời gian cứ trôi vội vã, có những ký ức còn thơm tho đến tận bây giờ.
Mùa cứ xoay vần, hạ qua rồi ta lại đón thu sang. Từng làn gió nhẹ thoáng qua cho lòng mát rượi. Sợi nắng đậu trên vai cho tình thêm xao xuyến. Ngày mới bắt đầu từ những tiếng chim ca, phía rẫy tươi non mầm xanh hoa lá, hương trong vườn bảng lảng tỏa thơm. Ta đón chào mùa thu với những niềm mơ.
HOÀI MINH
Nguồn: Tạp chí VHNT số 546, tháng 9-2023