Mẹ ơi, xa quê lâu rồi
Nặng vai cơm, áo xứ người bôn ba
Mẹ ơi, thương lắm quê nhà
Giàn bầu, trái bí, quả cà ngày xưa
Quê nghèo dầu dãi nắng, mưa
Bao mùa lúa trổ, mẹ chưa an lòng
Cả đời thương ruộng, thương đồng
Thương con, mẹ vắt cạn dòng sữa thơm
Thân gầy, chân bấm rạ rơm
Gió sương đổi lấy bát cơm nhọc nhằn.
Mẹ giờ ở phía xa xăm
Hồn quê dung dị trăm năm vọng về
Chiều nay, dọc bến sông quê
Con đi tìm lại vụng về ngày xưa.
NGÔ TRỌNG NGHĨA
Nguồn: Tạp chí VHNT số 543, tháng 8-2023