Về ngang nỗi nhớ

 

Về ngang nỗi nhớ ngày thơ
Cánh đồng xanh ngát bao giờ trổ bông?
Còn mơ giấc ngủ mục đồng
Lưng trâu dầu dãi uốn cong vụ mùa

Vách thưa mục rỗng gió lùa
Đời cha mưa nắng cày bừa sớm hôm
Bếp quê bồ hóng đen ngòm
Mồ hôi thấm những bát cơm ngọt bùi.

Mẹ còn chợ vắng ngược xuôi
Chắt chiu năm tháng để tôi nên người
Trò chơi tuổi nhỏ năm, mười...
Tìm hoài chẳng thấy tiếng cười ngày xưa.

Tôi về trời đổ cơn mưa
Ướt miền ký ức như vườn biếc xanh
Bờ rào sợi khói mong manh
Mà sao nước mắt rơi nhanh trong chiều.
 

HUỲNH THỊ KIM CƯƠNG

Nguồn: Tạp chí VHNT số 540, tháng 7-2023

;