Gió mùa ru những tàn phai
Nắng chiều đổ bóng bờ vai mẹ hiền
Ngày về nước mắt vẹn nguyên
Tiếng ru khắc khoải từ biền biệt xa
Mùa sang lặng lẽ hiên nhà
Giọt mưa thổn thức vỡ òa giấc mơ
Lẻ loi tiếng cuốc đợi chờ
Bạc đầu lau lách đôi bờ nông sâu
Lở bồi sông chảy về đâu
Cải ngồng vàng đến mùa sau lỡ làng
Thuyền ai rẽ sóng mơ màng
Mẹ ngồi giặt áo giữa bàng bạc sương
Cho tôi về lại con đường
Ngang vạt rau đắng còn thương nghẹn lòng
Về nghe lá rụng bên song
Mẹ ngồi với ngọn đèn chong lặng thầm
Gió mùa vi vút xa xăm
Cánh cò bay mãi phía thăm thẳm chiều…
Tác giả: Trần Văn Thiên
Nguồn: Tạp chí VHNT số 450, tháng 1-2021