Mẹ ngồi bếp lửa chiều hôm
Khói cay quyện với hạt cơm thơm nồng
Câu hò vương vấn bến sông
Thương cha vất vả trên đồng nắng mưa
Bếp nghèo sợi khói lưa thưa
Bát canh thơm những vụ mùa xốn xang
Đường về nỗi nhớ thênh thang
Nghe trong ký ức những tan vỡ ngày
Bếp chiều sợi khói bay bay
Thơm miền tuổi nhỏ đường dài xa xăm
Ngày về mưa bụi lâm thâm
Ướt làn tóc trắng tháng năm dãi dầu
Mẹ cời bếp lửa đêm thâu
Nghe sương rớt xuống nỗi sầu mẹ tôi
Dòng đời bạc trắng như vôi
Ta về nhóm bếp ngày trôi mơ màng...
Tác giả: Nguyễn Thị Như Ý
Nguồn: Tạp chí VHNT số 450, tháng 1-2021