Em về nghiêng nón qua thềm
Gặp mùa hoa nở xanh miền thời gian
Còn đâu năm tháng lỡ làng
Bến sông ngọn khói vừa tan mất rồi.
Em về phía ấy xa xôi
Bỏ tôi ở lại bên đồi ngày xưa
Đường về lất phất cơn mưa
Cúi đầu tạ lỗi thiếu thừa trước sau.
Em về mùa đã xanh xao
Có miền hoa nắng rơi vào lặng thinh
Vẫn còn một ngọn trúc xinh
Cho ai đứng lại mắt nhìn xa xăm.
Em về tìm lại tháng năm
Một thời tuổi nhỏ trăng rằm sáng trong
Qua rồi cái thuở long đong
Sớm mai hương lúa trên đồng ngát hương...
TRẦN THƯƠNG TÍNH
Nguồn: Tạp chí VHNT số 582, tháng 9-2024