Rây mưa bụi, má bồ quân vẫn ửng
Trẩy hội làng, trai gái níu cây đu
Làng bên sông thổn thức tiếng chim gù
Khăn với áo ríu rít ngày khai hội.
Đồng thấp đồng cao ngập ngừng con nước mới
Mạ lên xanh sương ngậm lá non tơ
Bãi ngô sau làng vấn vít trổ cờ
Nghé ngứa sừng rụi đống rơm vàng óng.
Làng chộn rộn sau đận mưa xuân
Cuốc bàn cuốc chim nghênh ngang xuống núi
Chợ vãn đồng xa... ai ngóng đợi
Chợt thấy lòng mình nặng nợ với rạ rơm.
Mái chùa cong, cao vút tầng không
Bầy chim sẻ dập dình trên mái ngói
Tiếng kinh kệ nhạt nhòa hương khói
Vườn nhà ai tao tác tiếng gà trưa.
Bến sông quê làn nước cũng chia mùa
Vừa sương sáng đã vội say nắng đứng
Thuyền ai vỗ nhịp trưa chao chát nắng
Để chiều về khói sóng cũng bâng quơ.
Chợ đong đưa, dưa cải ngấu sang mùa
Nghiêng mái sạp, nón quai thao yếm thắm
Chửa hết chợ, lời đả đon còn rộn
Tôi đã thành một kẻ đứng lơ ngơ.
Tác giả: Lâm Bằng
Nguồn: Tạp chí VHNT số 453, tháng 2-2021