Tôi về bên mái trường xưa
Thuở nào áo trắng như vừa hôm qua
Dáng thầy đượm nét phôi pha
Một đời bụi phấn la đà tóc mây
Sân trường tư lự hàng cây
Tường rêu ngày cũ đổi thay bao giờ
Lật trang lưu bút ngẩn ngơ
Thương màu mực tím vần thơ học trò
Những mùa gió bấc co ro
Giọng thầy nén những âu lo lặng thầm
Thương trò áo mỏng lạnh căm
Con đường đến lớp mưa dầm xa xôi
Hành lang lá rụng bồi hồi
Về đây nhớ một dáng ngồi phong sương
Lời thầy răn dạy còn vương
Dìu tôi qua những nẻo đường lớn khôn
Thầy giờ tuổi đã hoàng hôn
Vẹn nguyên ánh lửa tâm hồn mênh mông
Tháng ngày mải miết long đong
Ơn thầy con giữ trọn lòng, thầy ơi!
TRẦN THANH THOA
Nguồn: Tạp chí VHNT số 552, tháng 11-2023