Chiều đông quê mẹ

Sương giăng trắng phía mênh mông

Ngó về quê mẹ chiều đông rối bời

Cỏ may xao xác chân trời

Từng cơn gió vỡ chơi vơi lặng thầm

*

Xa rồi tuổi dại mù tăm

Co ro đi học rét căm đông về

Đồng mùa lúa trĩu vàng đê

Củ khoai ấm dạ lời quê ngọt bùi

*

Khoảng trời mây trắng ngược xuôi

Bến quê con nước ngậm ngùi hoàng hôn

Lạnh đông se sắt vào hồn

Ngõ về quê mẹ bồn chồn bước chân

*

Lau gầy đôi nhánh bâng khuâng

Bờ tre khóm trúc tần ngần gió lay

Rụng vào mắt khói chiều cay

Bếp quê tình mẹ nhen hoài lửa rơm...

 

TỊNH BÌNH

Nguồn: Tạp chí VHNT số 483, tháng 12-2021

;