Một chiều ngồi lại với sông
Nhìn con nước chảy giữa dòng phù sa
Nắng mưa từ những ngày qua
Rơi trên nỗi nhớ hiên nhà bâng khuâng.
Ngõ nhà hoa nở đầy sân
Hương quê quyện với trong ngần lời ru
Bờ tre, bến nước, hàng lu…
Một đời lặng lẽ đánh đu phận mình.
Đêm về đom đóm lung linh
Gió qua song cửa giật mình… ngày xưa
Ngoài kia tí tách hạt mưa
Lạnh lòng viễn xứ ngày chưa lỡ làng.
Mẹ ngồi bóng đổ thênh thang
Niềm riêng ở lại trên làn tóc bay
Còn đây thao thức đêm dày
Nghe mùa nước mắt rơi đầy bến sông…
Tác giả: Huỳnh Thị Mộng Tuyền
Nguồn: Tạp chí VHNT số 462, tháng 5-2021