Mùa xuân đến nhẹ nhàng, những đợt gió xuân nhè nhẹ thổi và mưa xuân giăng kín bầu trời. Là là, nhè nhẹ, bay bay ấy là mưa xuân đấy. Mùa xuân lạ lắm. Mưa xuân cũng lạ, mưa như vơi như đầy, như thực như mơ vậy. Gọi là mưa cũng được mà bảo là không cũng chẳng sai vì mưa rơi nhè nhẹ, êm đềm như những sợi tơ mỏng mảnh giăng kín bầu trời chứ không sầm sập, ào ào như mưa rào tháng hạ, cũng không phải mưa từng giọt thánh thót như mùa thu. Mưa mỏng mảnh như giăng tơ nhện giữa trời. Trời im phăng phắc. Cây vươn mình hứng lấy những giọt mưa nhè nhẹ. Hoa hé nhụy và cỏ non nhu nhú mầm xanh. Làn cỏ xanh có mưa xuân trông mới ngon làm sao, mơn mởn, non tơ. Con đường làng gió bấc hong khô từ bao giờ không thèm để ý đến, nó không cảm nhận được mưa xuân mà cứ vững chãi, rắn đanh đỡ những bước chân người, chân trâu bò thậm thịch ra đồng. Trâu bò cũng không cảm nhận được mưa mà nó chỉ cảm nhận được màu xanh của cỏ non mà chúng ao ước từ lâu. Chú dế con dễ thương thò đầu ra khỏi hang sau những ngày rét mướt. Nó ngó nghiêng, chơm chớp đôi mắt, đưa hai chân trước vuốt đôi râu. Hình như nó đang phân vân trước một sự đổi thay kì diệu của đất trời. Nó thụt đầu vào rồi lại thò đầu ra, hai chiếc râu rung tít. Nó cố nghe và cố đánh hơi những điều mơ hồ đang diễn ra xung quanh nó. Mưa hay không mưa? Chú trò nhỏ của vương quốc cỏ non cứ lưỡng lự, tần ngần. Mưa đang thả bụi trắng ngần. Thi thoảng có tiếng rơi của giọt mưa đậu trên những ngọn cây rất nhẹ. Hạt cây đang tách mầm, háo hức nhô lên khỏi mặt đất. Hình như mầm cây cũng đang lắng tai nghe, nó chỉ cảm nhận được một làn mát lạnh qua hơi ấm của mùa xuân. Làn hơi ấm đang miên man lên từng chồi biếc, tím mịn như nhung. Hơi ấm của mùa xuân đang dồn dòng nhựa sống xuống chân, bắn tung ra từng chiếc rễ mỏng manh như chân nhện đang bám sâu dưới lòng đất mẹ. Không chỉ có hơi ấm mà còn có cả không khí lành lạnh tràn lan. Cái lạnh của mùa xuân thật dịu dàng, man mát xa xăm. Không khí lành lạnh khiến những mầm cây như tỉnh hẳn và đang háo hức bật lên những búp chồi mũm mĩm và he hé những lá xanh mơ nơi đầu cành. Cả không gian được tắm mình trong mưa xuân dìu dịu. Nắng xuân óng ánh xuyên những tia nắng vàng mơ qua làn mưa mỏng mảnh. Cả không gian như thực như mơ vậy. Những em bé có đôi má ửng hồng, chạy tung tăng dưới làn mưa nhè nhẹ. Mái tóc xanh phủ một lớp bụi trắng xốp, miệng cười như hoa nở sao mà yêu đến thế!
Tác giả: Bùi Sỹ Căn
Nguồn: Tạp chí VHNT số 453, tháng 2-2021