Gánh trăng đổ xuống đường làng
Mẹ ơi
Bông lúa rực vàng xóm quê
Xé đôi con nước trâu về
Dừng chân gian khó
Hả hê cuốc cày
Câu thơ ai cắm sông này
Để cho trăng nợ đò đầy đò vơi
Ngày lên từ tiếng em cười
Từ môi thắp lửa cho đời cơm canh
Mồ hôi cấy xuống đồng xanh
Mọc lên no ấm mà thành quê hương.
LÝ THỊ MINH CHÂU
Nguồn: Tạp chí VHNT số 492, tháng 3-2022