Mùa tinh khôi

Gói vào vạt nắng mỏng

Chút long lanh đầu mùa

Bên hiên nhành hoa dại

E ấp hương gió lùa

                

Dặt dìu đôi cánh bướm

Lạc mấy nẻo xuân thì

Chân ai về ngõ nhỏ

Hoài vương vấn điều chi?

 

Bàn tay mềm rót nắng

Tràn giấc xuân vô ngần

Gió đánh rơi kỷ niệm

Trên suối tóc bâng khuâng

 

Tìm trong đôi mắt biếc

Vời vợi miền xanh xưa

Lòng ta thành thơ trẻ

Lời hẹn cũ như vừa…

 

Làn khói buông trễ nải

Chiều rơi lưng chừng đồi

Có gì như nỗi nhớ

Gửi lại mùa tinh khôi…

 

TRẦN THANH THOA

Nguồn: Tạp chí VHNT số 489, tháng 2-2022

;