Đồng đẹp thế và nồng nàn đến thế
Lúa chín vàng tươi nhuộm sáng cả trời chiều
Chim chiền chiện giọng ríu ran thánh thót
Hòa tiếng sáo diều no gió rót trong veo.
Đồng đẹp thế, mê hoặc người đến thế
Vượt năm nắng mười mưa, người mong ngóng đợi chờ
Làm cỏ, bón phân, trừ sâu, diệt chuột…
Nay lúa chín ngập đồng mà ngỡ trong mơ.
Đồng đẹp thế, gợi nhớ về quá khứ
Nhớ lắm - ngày xưa đồng xơ xác, tiêu điều
Làm quần quật mà đến mùa chẳng thấy
Cây lúa sống vật vờ, người đói khổ gieo neo.
Đồng đẹp thế và đáng yêu đến thế
Xây dựng mới nông thôn, cuộc sống khác xưa rồi
Ngô, lúa, khoai, dưa… tốt đầy đồng, ngập bãi
Đường nhựa, nhà tầng, điện thắp sáng nơi nơi.
Đồng đẹp quá! Quê hương mình đẹp quá
Dân yêu nước, yêu quê, nguyện theo Đảng trọn đời
Vượt muôn khó khăn, vượt nghìn gian khổ
Để đồng đất quê mình đẹp mãi đến muôn sau.
NGUYỄN TƯỜNG THUẬT
Nguồn: Tạp chí VHNT số 501, tháng 6-2022