Mắt người vẫn lung liếng
Nước sông Cầu xanh mơ
Thơm chiếc khăn hoa lý
Nón quai thao gió chờ.
Biết dòng sông trắc trở
Thuyền hội chẳng dám về
Dùng dằng người quan họ
Hẹn em hội sau về
Tháng Giêng mưa giăng mắc
Bốn bề còn rét non
Lời ca buồn giã bạn
Trúc xinh đứng mỏi mòn
Ngày xuân đi trẩy hội
Nét đẹp một vùng quê
Mùa xuân lên Quán Dốc
Rối lòng cả rễ si!
Tác giả: Trịnh Minh Thuyết
Nguồn: Tạp chí VHNT số 456, tháng 3-2021