Nửa đêm thức giấc đi tìm
Mùa thu Quan họ mắt lim dim chờ
Ô kìa chàng nhện giăng tơ
Một bầy con xít lờ đờ qua sông
Nợ duyên hẹn khách má hồng
Đung đưa tay vỗ bềnh bồng trống cơm
Nắm xôi đem đổi Thằng Bờm
Quạt mo ta quạt khói rơm lên trời
Chị Hằng tỉnh giấc xuống chơi
Nghe câu bèo dạt mây trôi nao lòng
Hẹn cùng Chú Tễu chơi ngông
Rủ làng rối nước rắn rồng lên mây…
Thu này trầu vẫn chưa cay
Lời ca Quan họ lại say nồng nàn
Yêu nhau cởi áo cho nàng
Qua cầu gió thổi bàng hoàng nhớ thương
Cây đa ở cuối con đường
Trèo lên quán dốc vấn vương tơ tình
Cọ vai yếm thắm rập rình
Giọt mưa tháng tám lung linh câu thề
“Người ơi người ở đừng về”
Vầng trăng nghe hát cũng mê mẩn sầu!
Cuối thu dẫu bạc mái đầu
Câu ca Quan họ, miếng trầu vẫn trao.
THANH TRẮC NGUYỄN VĂN
Nguồn: Tạp chí VHNT số 546, tháng 9-2023