Ngỡ như là đã hẹn
Đến mùa lại trổ hoa
Những nét môi thùy mị
Tô hồng một góc quê
Gọi ai về ký ức
Đầy ắp những yêu thương
Tuổi hồn nhiên náo nức
Cùng bên nhau vui đùa
Ô môi âm thầm nở
Lung linh trong nắng vàng
Ngọn gió đùa man mác
Từng cánh mỏng rung rinh
Giờ ai quên ai nhớ
Góc quê nhà yên bình
Ô môi thì vẫn đó
Thêm lần rực rỡ hoa.
LÊ ÁNH DƯƠNG
Nguồn: Tạp chí VHNT số 495, tháng 4-2022