Ta trở về mang giọt sương lưu lạc
Nặng vai nghiêng những khoảng nhớ thâm trầm
Mùi bùn non loang mềm trong cánh gió
Mắt hao gầy rưng rức giọt phù sa
Con sông quê chảy suốt thời thơ ấu
Vắt qua lòng ta những đêm vắng xa nhà
Chiều châu thổ tiếng đò ơi thương quá
Ta chùng chình… nhớ một người thương
Ngày trở về thương quá nắng chiều vương
Bóng mẹ ta tóc thơm bên thềm nắng
Con sông quê một đời mang nặng
Nợ phù sa những tình khúc lớn ròng
Ngày trở về thỏa bao nỗi chờ mong
Gian bếp ấm khói lam chiều lan tỏa
Ôm dáng mẹ nghiêng chiều nắng xõa
Nghe hao gầy ở phía ráng thời gian!
Tác giả: Phong Dương
Nguồn: Tạp chí VHNT số 456, tháng 3-2021