Hoa cúc áo

Trăng lên đèn soi lối chiều đi

Dừng tay cấy chị về nhen bếp ấm

Ngày chưa khép trên cành môi thắm

Bỗng dưng thương cây lúa đứng đòng

 

Tháng Tư về cho nắng trổ bông

Lời mắc cạn trong ánh nhìn êm ái

Khói lửa tàn chinh y xếp lại

Ba lô phong trần vẫn ấm sắc xanh

 

Có yêu ai đâu mà biết giữ dành

Hoa phượng đỏ vẫn treo cành quá vãng

Và mắt ướt

Nhớ rồi

Loáng thoáng

Thụt thò hít hoác chua me

 

Hun hút rừng

Xanh thẳm tiếng ve

Canh cúc áo nhớ về hoa cúc áo

Cười rất sáng điều không che giấu

Lộn khuy cài tiếng hát cũng lao xao

 

Ngày tháng đi không biết cúi đầu

Cao ngạo thế

Vầng tóc mây trần thế

Thời tuổi xanh mãi là chuyện kể

Trăm năm cuộc đời vẫn ánh mắt buổi đầu tiên

 

PHAN THÀNH MINH

Nguồn: Tạp chí VHNT số 531, tháng 4-2023

 

;