Đi qua mùa hoa dại
Gió thoảng đưa hương nồng
Cánh hoa vàng ban sớm
Triền đê đầy nắng mai.
Đi qua mùa hoa dại
Có bước chân lặng thầm
Cánh hoa cài trên tóc
Bung nở mùa yêu thương.
Đi qua mùa hoa dại
Hỏi người còn nhớ không?
Những lời xa xưa ấy
Rơi trên tháng năm dài.
Đi qua mùa hoa dại
Trong buổi chiều phôi phai
Ký ức xưa về lại
Một vùng trời mênh mông.
Đi qua mùa hoa dại
Những nụ mầm trong xanh
Tiếng cười em trong vắt
Nỗi nhớ mùa thênh thang…
Tác giả: Huỳnh Thị Kim Cương
Nguồn: Tạp chí VHNT số 456, tháng 3-2021