Đừng bảo hết tiếng ve khi cuối hạ
Vẫn còn đây… ve ngân khúc gọi bầy,
Như tiếng lòng… thiết tha trong trẻo quá
Càng thắm màu… bao sắc lá trên cây.
Tóc mẹ ngày xưa trông giống như làn mây
Cứ trắng lên, ánh của màu sương nắng
Vẫn ngày xưa… tiếng đưa nôi văng vẳng
Hát ru con… chao chiếc võng trong nhà.
Tôi bước đi bao thổn thức vỡ òa
Ở vùng biên nghe núi đồi thăm thẳm
Tuổi trẻ mà… đường đời còn dài lắm
Gió reo hòa… bao câu hát quanh năm
Thương quê nghèo… đồng đất cũ xa xăm
Bao mảnh đời nhọc nhằn khuya sớm
Thương nụ hồng tinh khôi vừa chớm
Nở đầu môi… nơi cô gái bên thềm.
Vầng trăng thu vằng vặc cả trời đêm
Soi sáng mãi tận vào kí ức
Đón Trung thu… mái đầu xanh chân thực
Trẻ cười vui… tiếng trống ếch vang giòn.
Tác giả: Nguyễn Việt Tiến
Nguồn: Tạp chí VHNT số 441, tháng 10-2020