Mùa trôi đi còn gì ở lại
Triền đê xưa xao xác hàng lau
Cỏ vẫn mọc âm thầm với đất
Gió rì rào ngày vội qua mau.
Những kỷ niệm miên man niềm nhớ
Thương một thời tuổi nhỏ chơi rong
Điệu hát quê lưng chừng cánh võng
Như mẹ hiền một thuở ru ta.
Dòng sông bồng bềnh êm ả
Cánh nắng vàng rụng xuống mênh mang
Hoa bần nở bung xòe sắc tím
Một chút hương lãng đãng lặng thầm.
Mùa trôi đi qua ngày tháng cũ
Thuở dạy khờ tay nắm bàn tay
Đã xa rồi sao còn gặp lại
Đành cất nguyên ký ức yêu thương.
Tác giả: Đường Lãng Du
Nguồn: Tạp chí VHNT số 441, tháng 10-2020