Chiều qua ngõ lặng thầm… 

 

Buổi về qua ngõ lặng thầm
Nghe con dế gáy ướt dầm ngày xưa
Giàn bầu ướt đẫm cơn mưa
Cánh chuồn xa khuất vẫn chưa quay về.

Người qua năm tháng ngủ mê
Rưng rưng giữ mãi lời thề cỏ may
Bầu trời mây trắng vừa bay
Ánh nhìn ở lại rơi dài bến sông.

Con cò mắc nợ cánh đồng
Quanh năm cúi mặt lưng còng vì đâu?
Cha còn dầu dãi đất nâu
Nắng mưa đổ xuống mái đầu bạc phơ…

À ơi… nỗi nhớ ngày thơ
Củ khoai nướng vội đến giờ còn thơm
Bếp quê sợi khói đen ngòm
Mẹ ngồi tựa cửa sớm hôm nhọc nhằn…

 

HUỲNH THỊ KIM CƯƠNG

Nguồn: Tạp chí VHNT số 537, tháng 6-2023

;